Mình hay so sánh bản thân với người khác. Điều này khiến mình cảm thấy lúc thì tự hào, lúc lại tự ti. So sánh với người hơn mình thì mình thấy tự ti, so sánh với người kém mình thì mình thấy tự hào. (Sau đó mình nhận ra sự thật, chẳng ai kém mình cả, họ đều có điểm hơn mình, chẳng qua mình chưa biết thôi). Mình biết so sánh là không tốt, nhưng không hiểu sao tâm trí mình rất hay để ý, so sánh với người này, người kia. Điều này khiến bản thân mình nhiều lúc mệt mỏi, căng thẳng.
Rồi mình cũng bị so sánh, so sánh về cách ăn mặc, cách làm việc, bla bla... Mỗi lần bị mang ra so sánh mình cũng có thích đâu, cũng khó chịu lắm chứ....
Vậy mà, mình cũng hay so sánh con cái với bạn này, bạn kia. "Con học đi, các bạn học chăm chỉ lắm", "Con đi học lớp này nhé, mẹ thấy các bạn đi học đông lắm",... Rồi mình còn so sánh con với chính mình nữa chứ: "Bằng tuổi con, mẹ làm được hết việc nhà rồi đấy", "Bằng tuổi con, mẹ giặt quần áo cho cả nhà đấy, thế mà phơi quần áo cũng lâu nữa..."...
Mỗi lần so sánh vậy, là mình thấy con lại nhăn nhó, cau mày. Khi thấy con tỏ vẻ khó chịu, mình cũng thấy khó chịu theo, thầm nghĩ "con với cái, mẹ bảo mà lại còn thái độ này nọ...".
Sự so sánh âm thầm đấy khiến mình xa cách dần với mọi người, xa cách dần với con cái. Các con hay lảng tránh mình, điều này khiến mình thấy rất buồn, và cảm thấy căng thẳng. Vì nếu các con mà không muốn gần mình, thì làm sao mình có thể dạy bảo các con đây?
Đến một ngày, mình chợt ngộ ra một điều: "Không nên so sánh mình với ai cả, nếu muốn so sánh thì hãy so sánh với chính mình của ngày hôm qua". Đúng rồi, mình sẽ không so sánh bản thân với ai nữa, mà chỉ so sánh với chính mình ngày hôm qua, để có thêm động lực hỏi hỏi và phát triển.
Mình cũng không so sánh con cái với ai khác, mà sẽ động viên con để con tiến bộ hơn con của ngày hôm qua. Ghi nhận những sự tiến bộ đó để giúp con tự tin hơn, gắn kết hơn với mình.
Từ đấy mình và các con thấy vui vẻ hơn, yêu thương nhau hơn, trân trọng nhau hơn, gắn kết với nhau hơn. Cả con và mình cùng tiến bộ hơn. Điều đặc biệt là, mình thấy đỡ căng thẳng hơn, không còn buồn khi thấy người khác so sánh mình với ai đó nữa. Mình thông cảm với họ, có lẽ họ chưa biết tới chìa khóa này: HÃY SO SÁNH VỚI CHÍNH MÌNH CỦA NGÀY HÔM QUA. ^_^.
SO SÁNH sẽ bị XA LÁNH?
0 comments:
Post a Comment